Từ "lúm khúm" trong tiếng Việt thường được sử dụng để miêu tả một trạng thái hoặc hành động của một người nào đó khi họ tỏ ra nhút nhát, bẽn lẽn, hoặc không tự tin. Từ này thường gợi đến hình ảnh của một người có vẻ rụt rè và không dám thể hiện hết bản thân mình.
Câu đơn giản: "Cô bé đứng lúm khúm ở góc phòng, không dám tham gia trò chơi."
Câu nâng cao: "Trong buổi thuyết trình, anh ấy có phần lúm khúm khi phải nói trước đám đông."